Một thời gian dài tôi dùng roi để dạy con. Bé ngoan hơn nhưng tôi giật mình khi nhận ra khoảng cách mẹ - con ngày càng lớn, con ít tâm sự nói chuyện cùng với tôi, có hành động dè chừng mỗi khi tôi xuất hiện và bé hay xin đến ngủ nhà bà nội vì “ở bển, ông bà không đánh con bao giờ!”. Tôi cũng đã từng nghĩ không bao giờ dùng đòn roi để đánh_con.Thế nhưng sự bướng bỉnh của con khiến tôi không thể nào chịu đựng được nữa. Càng lớn con càng có suy nghĩ ba mẹ phải phục vụ các yêu cầu đòi hỏi của con, mỗi tình huống xảy ra, con được mẹ dặn dò, con có vâng dạ hứa hẹn rồi quên ngay. Đỉnh điểm của cảm xúc đẩy tôi đến quyết định phải cứng rắn là một lần cho bé đi tiệc tại nhà người bạn. Ở đó, chủ nhà đã chuẩn bị sẵn một bàn cho trẻ con với rất nhiều món phù hợp, không cay. Con gái tôi được tuổi, thuộc nhóm lớn nhất trong 9 bé và cũng là người khóc lóc, mè nheo mẹ nhất. Con không chịu ngồi cùng các bạn mà muốn ngồi trong mâm của người lớn. Tôi có giải thích thức ăn bên này nhiều món cay, tái sống con không ăn được nhưng bé khóc và nhất quyết qua ngồi cùng mẹ. Tôi đồng ý và lấy tô mang đồ ăn từ bàn kia qua cho con. Nhưng bé vẫn không chịu và đòi ăn lẩu bên này. Món lẩu rất cay, tôi không cho ăn nên bé phản ứng bằng cách hất bỏ thức ăn đi và khóc thét. Vì sợ phiền mọi người thêm nữa, tôi dỗ con và cho con nếm thử một tí để con biết. Nếm xong cay quá, bé lại khóc và đập bàn la lớn: “Mẹ ác với con! Cay quá rồi, mẹ không thương con”. Bữa tiệc vui vẻ bị con phá hỏng. Tôi nhận ra, bé sẵn sàng quậy trong bất cứ hoàn cảnh nào. Về nhà, tôi bắt bé nằm cúi, úp mặt xuống giường, vừa nói vừa lấy cây thước (dùng để may quần áo) vụt 3 roi thật đau vào mông con với thái độ cứng rắn. Tôi lạnh lùng thông báo, từ nay nếu con còn đòi hỏi vô lý và không nghe người lớn thì sẽ ăn roi. Con bé giãy lên, quăng hết đồ đạc ra khỏi giường và khóc rất nhiều. Tôi không dỗ dành, tôi nói: “Hoặc là con lụm đồ lên rồi rửa mặt đi ngủ hoặc là mẹ sẽ đánh đến khi nào con bỏ cái tật xấu này!”. Con bé bị sốc vì trước giờ ba mẹ không đánh. Ba bé có ý can ngăn nhưng sợ bé sẽ ỷ lại nên chỉ ngồi nhắc bé xin lỗi mẹ rồi dẹp đồ đi ngủ. Bé nằm khóc hơn 30 phút rồi mòn mỏi ngủ mất. Tôi nghĩ rằng đòn roi sẽ khiến con sợ hãi và nhận ra sai lầm của mình từ đó không dám tái phạm nữa. Nhưng thực tế cái mà tôi nhận được hoàn toàn trái ngược...Sự ân hận xuất hiện sau đó và tôi nhủ với lòng mình sẽ không đánh con thêm lần nào nữa. Thế nhưng, chỉ ngày hôm sau, con tiếp tục lại lặp lại những lỗi cũ, tôi không thể kìm chế và lại đánh con. Tôi thực sự là bất lực vì không biết làm sao để dạy con tốt hơn. Tôi có lục tìm trên mạng xã hội tài liệu về nuôi dạy con và có hỏi ý kiến của nhiều người. Và thông tin hữu dụng nhất lại chính từ đứa bạn thân của tôi. Nghe tôi kể chuyện nó phì cười: ''Trẻ con đứa nào chả thế, nhưng không phải cứ mang chuyện đánh đòn ra đâu nhé má. Thấy cu Tin nhà tao ngoan không, giờ tìm đâu được đứa như nó, tao có bí kíp cả chứ đùa, lát tao gửi cho''. Tôi cũng gặp cu tin nhiều lần thấy thằng bé đúng là vừa ngoan, vừa học giỏi nữa. Sau đó bạn tôi gửi cho tôi đường link đăng ký 1 khóa học Online, tìm hiểu thông tin thì tôi thấy khá nhiều review tích cực của các mẹ đã tham gia rồi, lại được chính bạn thân giới thiệu nên tôi khá yên tâm, giá thì lại đang được ưu đãi nên tôi đăng ký tham gia ngay sau đó. Sau vài tháng học và dạy con. Tôi đã rèn cho con CÁCH SỐNG TỰ LẬP theo phương pháp người Nhật từ đó, con sẵn sàng đối diện với tất cả các tình huống xấu trong cuộc sống mỗi khi không có tôi ở bên cạnh. Con tự vui chơi, tự ăn uống tắm rửa, mặc quần áo đi học, dọn dẹp đồ con bày ra những ngày tôi vắng nhà, không hề có tính mè nheo vòi vĩnh điều gì. Từ ngày đó, tôi không còn phải nhắc con bất kỳ việc cá nhân nào, con ngoan và lễ phép với mọi người hơn, không còn ương bướng khó bảo như trước nữa. Tôi biết cách truyền cảm hứng cho con, giúp con có niềm đam mê học tập hơn, kích thích tăng các chỉ số IQ, AQ, EQ theo phương pháp của người Do Thái rất hiệu quả. Với riêng tôi, con chủ động trò chuyện, thủ thỉ tâm tình với tôi nhiều hơn, con biết nói yêu thương ba mẹ mỗi ngày. Con bé giờ đáng yêu như thiên thần vậy, hạnh phúc hơn, khi con rất tự giác và ý thức hơn trong học tập. Con có trách nhiệm hơn với những gì con làm. Đến giờ học là con tự ngồi vào bàn, có khó khăn gì không hiểu thì mới nhờ tới mẹ. -------------------------- Làm cha mẹ ai cũng muốn điều tốt đẹp nhất cho con. Nhưng la mắng đòn roi, không nuôi lớn con thành người hạnh phúc, sống tự tin và ngoan ngoãn. Chỉ có những quy tắc sự thấu hiểu mới giúp con phát triển tài năng vượt trội #Dạyconđúngcách #shopAfamily
Dạy con đúng cách - TÔI TỪNG LÀ BÀ MẸ CHỈ BIẾT ĐÁNH ĐÒN - YouTube | |
13 Likes | 13 Dislikes |
1,776 views views | 6,724 followers |
People & Blogs | Upload TimePublished on 19 Dec 2018 |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét